Sắc mặt Hà Chi Sơ bỗng sầm xuống, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại trạng thái lạnh lùng như bình thường: "Hoắc thiếu quả đúng là cao thủ lừa đảo, mặc dù tài nghệ tôi không bằng, nhưng dù sao cũng không phải là thua."
Cho nên anh ta không cần mất mặt bóc vỏ quả óc chó cho Hoắc Thiệu Hằng...
Theo quy tắc của Texas Hold'em Poker, bỏ bài giữa chừng không tính là thua. Anh ấy nói vậy cũng là sử dụng quy tắc một cách hợp lý thôi.
"Đây không phải chỉ là lừa đảo, mà có liên quan đến tâm lý học, toán cao cấp, logic học và lý luận cao cấp về kỹ năng giao tiếp ứng xử và tạo lập quan hệ." Hoắc Thiệu Hằng gom bài vào, "Chỉ cần tôi muốn, tôi hoàn toàn có thể tạo được một bộ sảnh hoàng gia."
Chẳng qua là do Cố Niệm Chi ngồi bên cạnh cứ nhìn tay anh chằm chằm, nên anh không muốn ra tay thôi...
Theo thói quen thông thường của Hoắc Thiệu Hằng, chỉ cần là đánh cược, nhất định anh sẽ gian lận.