Ngay khi cầm mái chèo và mặc áo choàng đen vào, Vương Bảo Nhạc nhắm nghiền hai mắt đứng giữa thế giới dưới lòng đất này, trong đầu như có vô số tiếng sấm rền vang, dần dần xuất hiện một hình ảnh.
Bên trong hình ảnh này là một chiếc thuyền vô cùng khổng lồ, nó được chôn sâu trong lòng đất, kích thước ước chừng mười vạn trượng, toàn thân đen kịt. Đồng thời, có thể thấy rõ gần như hơn chín phần trên thân thuyền đều có vô số vết nứt và hư hỏng.
Có lượng lớn Minh Khí phát ra từ những nơi bị hư hại đó, hòa vào trong bùn đất, gây ảnh hưởng phạm vi lớn trong lòng đất khiến cho cả một khu vực khổng lồ như hóa thành minh thổ.
Chuyện này có phần không khớp lắm, vì dựa theo bình thường để đoán thì một chiếc thuyền bị hỏng đến hơn chín phần mười như thế thì lẽ ra phải bị sụp từ lâu mới đúng. Nhưng chiếc thuyền xuất hiện trong đầu hắn lúc này như được một cỗ sức mạnh kỳ lạ chống đỡ khiến nó bị hư hại nặng nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì được hình dạng một chiếc thuyền!