"Tuyệt chiêu á? Ta kệ xác nó có tuyệt chiêu gì!!"
Vương Bảo Nhạc bừng bừng lửa giận. Cảm giác bị một con khỉ chơi xỏ khiến cho hắn tức muốn điên lên, chưa kể không chỉ chơi một lần mà tận mấy chục lần...
"Sư đệ hãy mau bớt giận. Ta khuyên ngươi đừng có chọc con vượn đó nữa. Nó là cục cưng của Trưởng lão bên Ngự Thú các đấy! Tu vi vượt xa Chân Tức chúng ta, vô cùng cường hãn. Tầng mây trên cao đó là địa bàn của nó, thấy cái gì thì nó sẽ hớn hở bay đến đánh bay ngay..."
Có học sinh của Pháp Binh các đứng bên cạnh tốt bụng nhắc nhở. Hắn ta không biết Vương Bảo Nhạc là ai, dù sao thì đệ tử trong Pháp Binh các rất đông, không thể nào biết mặt tất cả được, lúc này chỉ đành lắc đầu cảm khái.
"Bối cảnh lớn tới vậy sao?"