Ngay sau đó, không khí xung quanh lập tức như bị gió cuộn tung trời, cuốn thành một cơn gió khổng lồ. Còn cơ thể An bá mất kiểm soát bị gió lớn cuốn vào trong, bị quăng tít lên không trung, sau đó lại rơi mạnh xuống đất, hơn nữa còn rơi xuống trước mặt đám thuộc hạ của Tần Nguyên Chí.
"Phụt…" An bá phun ra một ngụm máu lớn, vô lực ngã trên mặt đất, cơ thể không ngừng co giật.
"Ha ha ha…" Đám thuộc hạ của Tần Nguyên Chí cười rộ lên, thậm chí còn có không ít gã lên trước đạp vào mặt An bá, "Đồ không biết lượng sức, thế mà dám ra tay với thiếu gia nhà bọn ta. Chỉ dựa vào cấp bậc Nguyên Anh kỳ của ngươi, ngay cả góc áo của thiếu gia nhà bọn ta, ngươi còn không chạm tới được nữa là!"
Một gã khác đột nhiên giơ chân lên, hung hãn đạp xuống cánh tay trái của An bá, khớp xương cánh tay của ông liền gãy "răng rắc". An bá thét lên chói tai, toàn thân run lẩy bẩy vì đau đớn.