Một ít đồ ăn rơi xuống vạt áo Tiểu Uyển, Thẩm Tinh Nhược cẩn thận nhặt hết lên rồi lại lau nước canh bên khóe miệng cô bé. Một đại tiểu thư phái Thanh Hà như cô ấy lại thản nhiên làm những việc này.
Tiểu Uyển ngẩng đầu, cười rạng rỡ nhìn cô ấy, ánh mắt cô bé như muốn hỏi có phải nó rất ngoan không?
Thẩm Tinh Nhược vô cùng thương cô bé, nhưng cô ấy vẫn đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng, "Tiểu Uyển ngoan quá, ca ca nhìn thấy muội ngoan như thế này chắc chắn sẽ đi đầu thai vào một nhà tốt."
Cốc Lưu Phong từ cửa lớn đi vào, nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì không khỏi ngẩn người, một lúc lâu sau hắn vẫn chưa rời mắt đi.
Thẩm Tinh Nhược cho Tiểu Uyển ăn xong thì cởi cái yếm ăn trên cổ cô bé xuống, bế cô bé đặt xuống đất. Một cậu bé chạy tới, nắm chặt tay Tiểu Uyển rồi dẫn cô bé đi chơi.