Ngay sau đó, máu từ chỗ hạ bộ của gã liền bắn ra tung tóe lênh láng.
Tên cầm đầu mới vừa nãy còn kiêu căng hống hách mà chỉ qua một giây ngắn ngủi đã nằm rên la lăn lộn trên mặt đất.
"Kẻ nào?!" Tên thiếu gia thanh niên được gọi là Tam thiếu gia nhà họ Mộ Dung bị sự cố vừa rồi làm cho kinh hãi ngớ ra, sau đó máu nóng bốc lên, phẫn nộ quát tháo: "Đến người của bản thiếu gia mà cũng dám đánh? Các ngươi chán sống rồi sao?"
Vừa dứt lời, hắn liền nhìn thấy hai người đàn ông bước ra từ sau cánh cửa thông với nội viện của Thánh Đức Đường.
Người thiếu niên dẫn đầu mặc một bộ quần áo vải sợi thô, ước chừng chưa đến mười sáu, mười bảy tuổi, môi hồng răng trắng, tuấn tú vô cùng, toàn thân không có linh lực dao động, nhưng đôi mắt tựa như trời tuyết lạnh giá, khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy rét lạnh.