Hạ Lâm nhìn vậy khiến trong lòng Miêu Kỳ Phong hơi rợn rợn, anh ngượng ngùng sờ mũi mình.
"Bà xã à, đừng nhìn anh như vậy, anh ngại."
"..." Cô cố nén cảm giác muốn sầm mặt, cong khóe môi lên, "Anh muốn em chứng minh em thích anh à?"
Miêu Kỳ Phong liền gật đầu như giã tỏi, "Ừ."
Khi anh vừa nói xong từ 'ừ', Hạ Lâm đang nằm trên bàn làm việc đột nhiên vòng tay ôm eo Miêu Kỳ Phong, mượn lực ôm anh lăn một vòng trên bàn.
May mà bàn làm việc khá lớn, hai người lăn đến cạnh bàn thì ngừng, đổi tư thế thành nữ trên nam dưới.
Hạ Lâm ngồi trên người Miêu Kỳ Phong, nhìn anh từ trên xuống, bàn tay nhỏ nhắn đồng thời cài lại từng nút áo của mình.
Miêu Kỳ Phong nhìn thấy cảnh đẹp sắp bị che đi, bất mãn nhìn cô, "Bà xã à, em mặc đồ lại làm gì, giữa trai gái không phải cần "bày tỏ thẳng thắn" hết với nhau à?"