Mặc dù Tô Tiểu Miêu là công chúa nước M, có thân phận tôn quý, dường như trong người luôn mang dã tâm hừng hực, đứng ở trung tâm của chính trị. Nhưng trên thực tế, sau khi tỉnh lại một năm trước, cô vẫn luôn được chăm sóc trong cung cấm, ngày ngày chỉ điều trị, nghỉ ngơi, tu thân dưỡng tính. Cô không hề được tiếp xúc với quân đội.
Mỗi một sĩ quan Cố Hạo Đình dẫn dắt đều là tinh anh trong tinh anh. Họ đều có quan điểm sống đứng đắn, tràn đầy nhiệt huyết, kỷ luật nghiêm minh, tính phục tùng mệnh lệnh cao, tính tổ chức tốt.
Sau khi Tô Tiểu Miêu mỉm cười, năm người kia không hề nhìn cô, nét mặt họ vẫn nghiêm trang như cũ.
"Điện thoại phải đảm bảo luôn trong trạng thái mở, nhiệm vụ sẽ được giao cho các anh bất cứ lúc nào. Nơi này chính là trung tâm chỉ huy của các anh." Cố Hạo Đình trầm giọng ra lệnh.
"Rõ! Vì nhân dân phục vụ." Năm người đồng thanh nói.