"Con cũng về sao? Nhanh vậy? Không chấm được ai à?" Tô Ly ngạc nhiên hỏi. Bà vẫn hy vọng Tô Tiểu Miêu tìm được người chồng như ý, dù sao tuổi cũng không còn nhỏ nữa. Cùng lắm gọi người đó về ở rể trong cung, bà coi như có thêm đứa con trai.
Trong đầu Tô Tiểu Miêu hiện lên bóng dáng Nhan Diệc Hàm, nhớ tới cảnh tượng anh ta nấu cơm cho cô ăn, giúp cô bôi thuốc.
"Có một người cũng được."
"Ai? Tên gì? Đang làm gì? Ở nước nào?"
"Con chưa tìm hiểu kĩ, để tiếp xúc thêm xem sao. Trước mắt cứ vậy đi, về rồi nói sau." Tô Tiểu Miêu không chờ Tô Ly nói liền cúp máy.
Cô cũng rất rối lòng. Cô không muốn tiếp xúc với tổng thống nước A thêm lần nào nữa. Nhưng nếu muốn phân định rạch ròi thì tốt nhất cô và Nhan Diệc Hàm cũng không nên tiến thêm một bước.
Bất giác, Tô Tiểu Miêu đi tới chỗ Nhan Diệc Hàm. Bác Long đang ở đó, mỉm cười với Tô Tiểu Miêu rồi chỉ vào trong bếp.
Tô Tiểu Miêu khách sáo gật đầu với bác Long, đi vào bếp.