Hoắc Vi Vũ kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng nhộn nhạo không thôi.
"Tôi không cần... làm tình nhân của anh nữa sao?" Cô hỏi thẳng, rồi quan sát sắc mặt Cố Hạo Đình.
Ánh mắt hắn dịu dàng như nước. Hắn xoa đầu cô. Hắn biết cô ghét nhất điều gì, không muốn làm việc gì nhất, ranh giới cuối cùng của cô nằm ở đâu. Hắn không muốn trở thành một đao phủ, đẩy cô vào đường cùng, khiến cô buồn lòng.
"Tôi chỉ muốn em làm vợ tôi, đợi tôi thêm một năm nữa. Không được thích người khác, biết chưa?" Cố Hạo Đình căn dặn.
Hoắc Vi Vũ nghe thế vành mắt liền đỏ lên: "Chúng ta ở bên nhau, sẽ không có kết quả tốt."
"Đừng nói linh tinh, khổ tận cam lai, chỉ cần không từ bỏ, chỉ cần trong lòng em còn có tôi..."
"Trong lòng tôi không có anh." Hoắc Vi Vũ ngắt lời hắn, trong lòng vô cùng hoảng hốt. Cô quay mặt đi chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu hò hét ầm ĩ.