Trong quân khu.
Cố Hạo Đình nhìn chằm chằm vào tờ kết quả xét nghiệm máu. Mấy ngày nay, hắn không ăn không uống, không ngủ không nghỉ. Lúc này, lồng ngực phập phồng kịch liệt, ngón tay siết mạnh tờ kết quả đến nỗi móng tay trắng bệch.
Hắn không biết Hoắc Vi Vũ có thai. Cô ấy đã mang thai… đứa con của hắn và cô. Nếu không phải Duật Cẩn ngáng chân, lúc này hắn đã có vợ con đuề huề.
Cơn thịnh nộ cùng ý muốn giết chóc hiện rõ trong đôi con ngươi đỏ ngầu tơ máu.
Vì lợi ích cá nhân, Duật Cẩn hãm hại người trung thành với quốc gia. Chỉ riêng điều này thôi đã đủ khiến ông ta không xứng giữ chức vị Tổng thống nữa.
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Cố Hạo Đình lạnh lùng nói.
Vương Đông mở cửa bước vào, liếc vẻ mặt Cố Hạo Đình rồi cúi đầu, báo cáo: "Số vũ khí tịch thu đã được gửi đến phòng nghiên cứu vũ khí quân sự của chúng ta rồi ạ. Đã xác nhận kẻ không đầu kia là Sara, còn Hoắc Vi Vũ…"
Vương Đông ngập ngừng.