"Bởi vì anh thích tôi nên mới lập bẫy hãm hại ba tôi.
Bởi vì anh thích tôi nên mới cậy thế ép tôi.
Bởi vì anh thích tôi nên anh đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay.
Tình cảm yêu thích đó của anh không phải là thích, mà là chiếm hữu.
Anh nói cho tôi biết đi! Anh thích tôi nhất ở điểm nào, tôi sẽ thay đổi." Hoắc Vi Vũ nghẹn ngào nói, cảm nhận được vị mặn chát của nước mắt.
Cố Hạo Đình tuyệt vọng nhìn cô: "Em thà thay đổi bản thân chứ không muốn anh thích em đúng không?"
"Nếu như ba tôi còn sống, tôi nguyện đời này kiếp này mãi mãi không dính dáng tới anh. Hoắc Vi Vũ vĩnh viễn không thể thích Cố Hạo Đình." Hoắc Vi Vũ quả quyết.
Trái tim Cố Hạo Đình như bị bóp chặt, đau như bị tan ra thành từng mảnh, mỗi một câu nói của cô đều như một lưỡi dao đục khoét tim hắn.