Hoắc Vi Vũ hơi xúc động. Cô không cần danh tiếng, chẳng cần lợi lộc, không màng tiền bạc, không cầu quyền lực, cũng không cần chồng mình đẹp đẽ, cao quý, xuất sắc bao nhiêu. Cô chỉ cần được công nhận. Chỉ cần được hắn khẳng định bản thân và tôn trọng là tốt lắm rồi.
Cô đợi Ngụy Ngạn Khang suốt bảy năm ròng, chẳng chờ nổi một thân phận được gã ta công nhận. Nhưng giờ đây Cố Hạo Đình cho cô sự công nhận ấy, cho nên cô muốn quý trọng cuộc tình mới đâm chồi nảy lộc này.
Trung tá Thượng vội vàng báo cáo: "Tư lệnh, có sự cố xảy ra. Tần Minh vẫn luôn duy trì thế trung lập đột nhiên thay đổi. Hắn vận động phiếu bầu cho Tướng quân Mai, hội nghị tuyển cử này nguy hiểm lắm ạ."
Cố Hạo Đình chau mày. Hắn nhất định phải giúp thủ lĩnh hải quân khu vực Hồng Việt Hải thắng cử lần này, có như vậy thì Khuê An Quyền mới đầu quân cho hắn. Chỉ có như thế thì Tiểu Vũ mới an tâm lấy hắn, an tâm làm vợ của Cố Hạo Đình.