Khách khứa nhốn nháo cả lên.
Cố Kiều Tuyết tối sầm mặt.
Hình như Ngụy Ngạn Khang đã nói ra việc anh ấy không yêu mình trước mặt tất cả mọi người.
Ả tức muốn ói máu. Nhưng vì nhiều người nhìn như vậy, ả không tiện nổi khùng lên.
Cố Kiều Tuyết hạ giọng chất vấn: "Ngụy Ngạn Khang, anh có ý gì?"
Ngụy Ngạn Khang không thèm nhìn Cố Kiều Tuyết, chỉ nhìn Cố Hạo Đình: "Không dám trả lời sao?"
Cố Hạo Đình nhìn hắn, đôi mắt sâu thẳm khó dò.
Chỉ một phút trầm mặc mà như dài cả thế kỷ.
Hắn trầm giọng nói: "Sẽ làm!"
"Ha." Ngụy Ngạn Khang cười nhạo, không nói gì nữa.
MC có chút lúng túng hoà giải: "Cái này… mời cô dâu chú rể mời rượu."
Cố Kiều Tuyết cầm ly rượu, hất vào mặt Ngụy Ngạn Khang.
Bỗng dưng, ả thấy bụng mình đau quặn, vội vàng ôm bụng chạy vào toilet.
Vừa vào, một con rắn trốn trong ống thoát nước còn sót lại ban nãy chui lên.