Vào phòng tắm, hắn thả cô xuống, mắt vẫn nhìn cô sáng quắc: "Em tự cởi hay để tôi cởi giúp em?"
Tim Hoắc Vi Vũ đập nhanh như nổi trống, đầu óc trống rỗng không nghĩ được gì.
Hắn vươn tay về phía nút áo cô.
Hoắc Vi Vũ vô thức túm lấy cổ áo, ngước nhìn hắn: "Tôi tự cởi."
"Ừ." Hắn rất kiên nhẫn nhìn cô, nhưng ánh mắt ấy lại gây áp lực vô hình cho cô.
Hoắc Vi Vũ nghĩ bụng kiểu gì cũng không tránh được, thôi thì không dè dặt e sợ gì nữa.
Cô cúi đầu, nhanh chóng cởi nút áo, nửa chừng lại ngó hắn: "Anh không cởi à?"
Cố Hạo Đình nhếch môi cười, trong mắt loáng qua tia nhìn xấu xa, nói với chất giọng trầm khàn quyến rũ: "Tôi chờ em cởi cho tôi."
Hoắc Vi Vũ: "…"
Cô bật cười, còn lâu cô mới làm chuyện rớt giá như thế.
"Anh không có tay à?" Hoắc Vi Vũ từ chối.