Khi các cô gái bước vào phòng vệ sinh của tòa nhà thì Lục Bôn Lai vui mừng lưu lại 11 chữ số mà anh vừa nghe cô nói, sau đó anh bấm nút gọi.
Sau khi nghe được đầu bên nhấc máy, Lục Bôn Lai không vội lên tiếng: " Học muội à, đây là số của anh. Số này có thể trở thành 11 con số quan trọng nhất cuộc đời em, cho nên nhớ lưu lại kỹ nhé..."
Nhưng Lục Bôn Lai bỗng nhiên ngừng nói.
Ba giây sau, anh nhanh tay tắt máy và chửi rủa " Chết tiệt, số này là số điện thoại liên lạc trực tiếp đến trưởng phòng đào tạo của trường đại học, Nữ Tu Viện Trưởng đang ở đầu dây bên kia đó…"
"HAHAHA…" Hạ Thương Chu không nhịn được ôm bụng cười phá lên.
Anh ta không chút do dự mà chọc ghẹo Lục Bôn Lai, "… Cậu còn nói đây có thể là 11 con số quan trọng nhất trong cuộc đời của bà ấy à? Mình mắc cười chết mất thôi…"
…
Thi Yến đinh ninh là mấy tên nam sinh năm 3 đó đã rời khỏi đây rồi nhưng khi các cô đi đến lối ra vào, cô thấy họ vẫn còn đứng ở đó.