"Nếu còn có kiếp sau, nhất định ta sẽ giết chết Ô Nhĩ Na Giai Oanh Trầm…"
Tua cờ trên xà ngang bị gió cuốn đi, bay phất phơ, lả tả… Cô ta, chết cũng không nhắm mắt.
"In a while my flower, some where in a desert haze…"
Bên tai, bài hát tiếng Anh đáng ghét đó vẫn đang vang lên.
Suy nghĩ của cô ta bị kéo trở lại, trong con ngươi không ngừng nở to ra vì sợ hãi đó, có khói đặc cuồn cuộn, có chiếc đèn treo trên trần nhà, có đôi mắt nham hiểm của gã đàn ông kia… Hắn quỳ bên cạnh chân cô ta, huýt sáo, thong thả cởi giày của cô ta ra, đi vào cho cô ta một đôi giày cao gót màu đỏ không vừa chân.
"Đẹp quá đi mất." Hắn nói, "Cô cười đi chứ."
Sau đó, hắn bật cười to, trong tiếng cười, bài hát kia vẫn đang vang vọng:
"I'll be with you forever and give you everything I am…"
Lúc này, trong tòa nhà Kinh Bách đang vô cùng hỗn loạn.