Câu nói này lọt vào tai Hàn Sâm lại khiến hắn nhíu mày. Hôm nay hắn đã khiếp sợ đủ nhiều, bây giờ hơi hơi chết lặng, có thể bình tĩnh mà suy nghĩ vấn đề rồi.
"Ngươi nói ngươi là phó giáo chủ của Huyết Mệnh Giáo, vậy nhất định ngươi biết giáo chủ là ai đúng không?" Hàn Sâm nhìn Anh Quỷ Đế mà hỏi.
"Ngươi không phải là giáo đồ của Huyết Mệnh Giáo, ông đây không cần phải nói chuyện này với ngươi. Bây giờ ngươi đã ra ngoài rồi thì đừng về nữa, nếu không thì khó mà giữ được mạng." Anh Quỷ nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc. Hắn cứ nghĩ người đưa giấy phải nhìn thấy mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trên người hắn, coi hắn là người của Huyết Mệnh Giáo nên mới nhiều lần truyền tin cảnh cáo, nhưng có vẻ như Anh Quỷ hoàn toàn không biết trên người hắn có Cửu Mệnh Huyết Miêu.
"Đã biết ta không phải là giáo đồ của các ngươi thì vì sao ngươi lại nhiệt tình cứu ta như vậy?" Hàn Sâm nhìn Anh Quỷ, hỏi.