"Anh Hàn, anh đối đãi với tôi như anh lớn trong nhà, nếu anh chịu hỗ trợ đứa em trai này một phần sức lực thì tôi cũng sẽ coi anh như anh trai ruột." Tề Tu Văn nhìn Hàn Sâm mà nói.
"Tôi nói tôi đồng ý giúp cậu thì cậu có tin không?" Hàn Sâm nhìn Tề Tu Văn, bình thản nói.
"Có gì mà không tin? Nhưng tôi có một viên thuốc, hi vọng là anh Hàn có thể uống vào." Tề Tu Văn không hề sợ hãi, lấy ra một bình hợp kim bịt kín, vứt cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhận lấy bình, mở ra xem, thấy trong đó là một viên thuốc vàng lấp lánh to bằng quả trứng bồ câu.
"Đây là thuốc gì?" Hàn Sâm đặt viên thuốc trong tay, thấy trong nó như có nước chảy, lớp ngoài chỉ là vỏ bọc mà thôi.