"Hàn Sâm!" Kim Nhật Kiệt dạo xong một vòng ở quỷ môn quan, sắc mặt trắng bệch, nhìn Hàn Sâm nện một búa trên đầu con rùa thì thấy vừa mừng vừa sợ.
"Ngẩn người ra đấy làm gì? Còn không mau đi!"
Sắc mặt Hàn Sâm trầm xuống nhìn con rùa già.
Tuy đầu con rùa già đó bị đập, nhưng lại không hề cảm nhận được chút cảm giác vỡ nát nào cả, chỉ như đập lên lốp xe cao su mà thôi.
Quả nhiên khi nó nhấc đầu lên thì chỉ lắc nhẹ vài cái, đôi mắt xanh thẫm nhìn chằm chằm Hàn Sâm một cách dữ tợn.
Hàn Sâm không nói không rằng, tiếp tục nện thêm một búa, trái tim trong lồng ngực đập như sấm dồn, máu chảy rần rật trong cơ thể, mạch máu căng gồ lên…
Chiếc búa lớn này thực sự quá nặng, ngay cả sức mạnh của Lỗ Minh Đạt cũng chỉ gượng nâng đánh được mười mấy lần mà thôi, hơn nữa tốc độ cũng chậm.