"Tôi hôn em nên em giận?"
"Ừm… Đại loại thế."
Lúc Phong Lăng còn chưa nói xong chữ cuối cùng, người đàn ông vốn đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường bỗng đứng bật dậy, tiến lại gần, hơn nữa anh còn dùng tốc độ khiến người ta không kịp phòng bị mà đột ngột đè cô dưới thân, chống hai tay lên thành giường bên người cô. Đôi mắt đen nhìn cô trong khoảng cách gần gang tấc, mũi của hai người dường như đã sắp chạm vào nhau, khoảng cách giữa hai đôi môi cũng rất gần.
Phong Lăng sợ hãi, không dám nói một câu, chỉ có thể nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc, không hiểu đột nhiên anh thế này… Là muốn làm gì…
"Nếu bây giờ, tôi lại hôn em thì em còn tức giận không?" Trong đôi mắt của người đàn ông có ý cười vừa tà ác vừa hư hỏng, anh cứ đè cô ở trên giường như vậy, không hề có ý định để cô trốn tránh câu hỏi này.