Từ rất xa, Thẩm Mục nhìn thấy Quý Noãn ngồi trên sân thượng, liền mỉm cười giơ xiên thịt trên tay chào Quý Noãn, lại ra hiệu mời cô xuống tham gia cùng mọi người.
Quý Noãn mỉm cười xua tay. Thẩm Mục lại vẫy cô, thậm chí còn nói vài câu với mấy người bên cạnh. Sau đó mấy người kia đưa tay vẫy Quý Noãn, liên tục gọi cô xuống ăn và tham gia với mọi người cho vui.
Vốn Quý Noãn muốn nói mình vừa mới tắm xong, xuống ăn món nướng thì cả người sẽ đầy mùi thịt nướng, nhưng mọi người đều rất nhiệt tình. Cô vừa về nước, đang cần lui tới giao thiệp với mọi người, không thể quá cô độc, cũng không thể không hòa hợp với mọi người. Suy nghĩ một chút, cô xoay người cầm chiếc áo khoác mỏng rồi đi ra ngoài.
Thời tiết rất nóng nực, gió biển ban đêm mát mẻ mang theo một chút mùi tanh của biển. Quý Noãn vừa tới đã được nhét vào tay một xiên thịt lớn. Sau khi chào hỏi mọi người, Quý Noãn ngồi trên ghế dài bên cạnh, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với người kế bên.