Thấy Hoắc Vi Vũ về, Duật Nghị bối rối đứng dậy, giải thích: "Tại anh ta làm tôi bị đau nên tôi mới như vậy đấy."
Không phải Hoắc Vi Vũ không hiểu tính tình Duật Nghị. Gã là một cậu ấm điển hình, thích ăn chơi đua đòi, ngang ngược nghịch ngợm, phóng túng tùy hứng, nhưng cũng rất mực đơn thuần thiện lương.
Cô bước tới, nhặt thuốc khử trùng trên bàn trà lên rồi nghiêm túc nói: "Ngồi xuống."
Duật Nghị nhìn Hoắc Vi Vũ cầm bông băng thì nở nụ cười rồi ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa.
Hoắc Vi Vũ đã từng học y nên động tác cực kì thành thạo. Cô thấm thuốc khử trùng, bôi lên mặt cho Duật Nghị.
Thuốc khử trùng mát lạnh làm gã thấy trên mặt thoải mái hơn nhiều, và hơi thở nhẹ nhàng ngọt ngào của cô phất qua mặt hắn hệt như gió xuân.
Khi nhìn Hoắc Vi Vũ ở khoảng cách gần như vậy, Duật Nghị mới nhận ra cô xinh đẹp biết nhường nào. Từng đường nét trên gương mặt cô đều cực kì hợp gu thẩm mỹ của gã, và quan trọng nhất là tất cả đều thuần tự nhiên.