Ninh Hề Nhi đang nằm bò trên bàn ngủ gà ngủ gật vừa nghe thấy cái tên ấy bèn ngẩng phắt đầu dậy. Trong mắt cô hiện lên sự kinh ngạc và vui vẻ.
Thành Du Nhiên! Người bạn thân nhất của cô hồi còn ở trường Trung học Phổ thông Số 47!
"Mình đến từ trường Trung học Phổ thông Số 47. Mình hy vọng trong khoảng thời gian sắp tới có thể vui vẻ học tập cùng mọi người." Thành Du Nhiên nói xong thì mỉm cười tươi tắn với các bạn trong lớp.
Nhưng ngoài dự đoán là mọi người chỉ lạnh nhạt liếc Thành Du Nhiên và hoàn toàn không tỏ ra hoan nghênh cô.
"Hờ, trường 47 kìa."
"Giờ hạng người gì cũng có thể vào học lớp S nhỉ?"
"Ôi chết mất thôi, nó đi đôi giày gì kia? Có phải hàng vỉa hè năm mươi Tệ một đôi không đấy?"
Thành Du Nhiên nghe thấy mấy lời khó nghe từ những người bạn mới mà không khỏi đỏ mặt xấu hổ rồi rụt chân lại.
Thời Niệm Sơ khẽ nhíu mày: "Em ngồi cạnh bạn Ninh Hề Nhi đi."