Sắc mặt Kỷ Dạ Bạch sa sầm, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Anna mong chờ nhìn hắn, muốn đợi một kết quả khiến cô ta vui như mở cờ. Thế nhưng rất rất lâu sau, Kỷ Dạ Bạch từ đầu tới cuối không hề trả lời cô ta.
Anna không kìm được cơn giận dữ: "Rốt cuộc anh có bằng lòng hay không?"
"Đã khuya rồi, cô ấy ở nhà một mình sẽ sợ hãi." Kỷ Dạ Bạch không trả lời thẳng mà chỉ lạnh nhạt nói một câu như vậy.
Anna đứng bật dậy hét: "Kỷ Dạ Bạch! Anh đang từ chối tôi phải không?"
Kỷ Dạ Bạch hờ hững nhìn cô ta: "Anna, có ba chuyện mà tôi ghét nhất."
"Thứ nhất, bị người khác uy hiếp."
"Thứ hai, phản bội."
"Thứ ba, nước mắt của Ninh Hề Nhi."
Hắn nói rõ ràng từng câu từng chữ, bờ môi mỏng nhếch lên mang theo vẻ kiêu ngạo và ngang ngược của riêng Kỷ Dạ Bạch.
Hắn có sự kiêu ngạo của hắn.
Anna run rẩy toàn thân: "Anh không sợ ông nội anh qua đời sao?"