Tiếp tục với chương trước
DK đang ngồi xem lại quyển sách cũ
Cố hình dung rõ hơn
Về cái thứ kỹ năng kì lạ của Michael
:" mình nghĩ là... "
:" nếu có cơ hội gặp Michael "
:" mình sẽ hỏi để mà biết được "
:" đó là ai nhỉ? Đêm qua mình đi ngủ hơi sớm "
Đang ung dung suy nghĩ
Bỗng cửa lớp mở ra
Kèm theo đó là khuôn mặt hoảng hốt của Alice
Chuyển cảnh
Paul vẫn đang hành hạ Harry
Vừa đánh vừa chửi
Harry
Không có gì để chống lại
Thân thể yếu đuối
Kĩ năng không hề có
Bỗng từ đâu
Alice lao đến đẩy Paul ra
:" CÚT!! "
DK nhanh chóng đỡ Harry ngồi dậy
Tựa lưng vào tường
:" ồ, nhìn xem ai đến kìa "
:" tao nhớ ra hai đứa mày rồi "
:" bọn mày đã ngồi cùng thằng Harry ở căng tin "
:" tao cứ nghĩ thằng hèn kia là loại đ*o ra gì "
:" không ngờ... "
:" lại có hai em gái vây quanh nó "
:" như hai con cún nhỏ "
:" con m* mày đấy! Cút! Tao đã gọi giáo viên khi đến đây rồi! "
:" ê, giờ mày để gái đứng ra bảo vệ hả? Harry? "
:" mày nói cho đã rồi núp váy đàn bà à? "
Paul không thèm đếm xỉa Alice
Tiếp tục khiêu khích Harry
:"..... Alice, dừng lại đi..... "
:" không! "
:" mày ngồi im đó cho tao! "
Alice chả quan tâm Paul là ai
Cứ thế
Alice trở thành mục tiêu chú ý của đám đông
Dám công khai chửi rủa Paul
Một gã nhà giàu có quyền lực
Paul nhìn Alice
Rồi liếc sang nhìn DK đang ngồi cạnh Harry
:" được rồi, được rồi, gì mà căng? "
Paul quay lưng lại
Cùng đồng bọn rời đi
Đám đông cũng dần dần tản đi
:" cố lên Harry, đến phòng y tế nào "
Harry không nói được câu nào
Cứ ngồi đó nhìn DK đỡ mình dậy
Chuyển cảnh
:" mày còn đau không? Harry? "
:" tao ổn.... nhưng... sao hai người lại đến? "
:" nghe tin bạn bị đánh, sao mà bọn mình không đến được? "
:" nhưng đó là một tên nguy hiểm "
:" đấy là do mình gây nên, nên... "
:" lẩm bẩm cái đéo gì đấy? Cầm lấy chìa khóa rồi về nhà sớm đi "
:" nhưng còn bọn mày? Lỡ đâu... "
:" có học cùng lớp đâu mà lỡ với lo? "
:" mày mới là đứa bọn tao phải lo "
:" giờ mày còn quay lại đấy "
:" mày chỉ có bị đập đến chết "
Nghe Alice nói
Harry ngậm ngùi nhận lấy chìa khóa
Rồi về nhà
Chuyển cảnh
Mặc dù đã được chữa thương
Nhưng Harry vẫn cảm thấy nhức nhối
Khi về đến nơi
Harry thấy cửa không khóa
:"... Michael? "
Harry từ từ đẩy cửa ra
Bên trong nhà tối om
Harry mò mẫm trong bóng tối
Bật điện lên
Và bị dọa
Bởi Michael đứng ngay trước mặt
:" gọi mình à? "
Harry nằm dưới đất ôm tim hoảng loạn
:" này.... lần sau đừng làm trò này nữa.... đau tim lắm "
:" ý bạn là gì? "
:" cái trò hù dọa này này! "
:" làm gì có trò hù dọa? "
:" tôi nghe thấy tiếng ai đó "
:" nên đến xem "
:" trong bóng tối?! "
:" có tối đâu? "
Harry đứng dậy, đóng cửa lại rồi ngồi xuống ghế
:" mình cứ nghĩ, bạn sẽ trở lại vào ban đêm "
:" ... "
:" mà, Michael? "
:" thực sự thì, cái thứ mà bạn nói vào đêm qua "
:" đó là con quái vật biết bay? Phải không? "
:" ừm "
:" mình có hơi thắc mắc "
:" sáng nay "
:" mình có xem bản tin mới "
:" trong đó "
:" con quái vật ở tận ngoài thành phố "
:" bạn làm thế nào để biết được sự xuất hiện của nó? "
:" cảm nhận "
:" ??? "
:" xin lỗi, nhưng phiền bạn có thể nói dễ hiểu hơn được không? "
:" đơn giản chỉ là "
:" cảm nhận sự xuất hiện "
:" của bọn chúng "
Harry thấy rằng
Đây là lúc nên chuyển chủ đề
:" oke..... Michael, mình- "
Bỗng cơn đau lại nhói lên
Cánh tay của Harry là nơi
Chịu nhiều tổn thương nhất
Michael nhìn vào cánh tay thâm tím của Harry
:" cái này à?..... không có gì đâu "
:" mình bị ngã cầu thang thôi "
Bằng một cách nào đó
Harry cảm thấy ánh mắt đằng sau hốc mắt đen đấy
Lại có thể nhìn thấu sự thật
:" đó là dấu vết của vụ ẩu đả "
:" mình nói có đúng không? Harry? "
Bây giờ Harry mới thấy
Michael nói nhiều hơn bình thường
:" mình bị ngã mà, thật đấy "
Michael dường như biết
Chuyện gì đã xảy ra với Harry
:" đây, để mình giúp "
Một lần nữa
Không rõ Michael đã làm gì
Lần này
Tuy không có ánh sáng màu xanh
Nhưng cảm giác đó vẫn như vậy
Toàn bộ vết thương của Harry
Nhanh chóng khỏi lại
Harry sờ lại những vết thương
:"..... cái này.... cảm ơn nhé "