Tiếp tục với chương trước:
DK cố gắng để nói chuyện với Alice
Nhưng Alice chỉ im lặng trùm chăn giả vờ ngủ
DK tuyệt vọng không biết phải làm gì
Cô ngồi một mình ở ngoài phòng khách, DK cứ ngồi đờ người ra đấy
:"... giờ mình phải làm sao.... "
:" tâm trạng Alice càng ngày càng tệ đi "
:" Harry và Marry bỏ đi rồi.... "
:" chỉ còn một mình mình ở đây.... "
Sợ hãi vì một tình bạn đã tan vỡ
Giọt nước mắt lăn dài xuống gò má
Tiếng DK thổn thức vang lên ngắt quãng trong bóng tối, cô khóc vì sự bất lực của bản thân
:" hức....mình phải làm gì.....mình không thể hiểu được... mình phải làm gì đây?... "
Có bàn tay của ai đó đặt lên vai DK
DK ngạc nhiên nhìn sang bên cạnh
:" có ai làm bạn buồn à? "
Không thể tin được
Sao cậu ta lại ở đây???
Rõ ràng là.....
DK mặc kệ đống lộn xộn trong đầu
Cô mếu máo nhào tới ôm Michael
Michael không bất ngờ lắm với hành động này của DK
Chỉ nhẹ nhàng vòng tay qua sau, ôm DK và vỗ lưng
:" được rồi, cứ khóc đi, sẽ đỡ hơn đó "
...
Đã bao lâu rồi? DK tự hỏi
DK cứ rúc vào người Michael, không bỏ ra
DK sợ nếu mình buông tay
Michael sẽ không còn ở đấy nữa
Chỉ còn lại DK với thực tại kinh khủng
DK muốn thời gian trôi chậm lại
Để được ở cùng với Michael mãi
:" đây là mơ sao? "
:" một giấc mơ quá giống thật "
:" nếu thế... xin đừng tỉnh lại.... "
Tự nhiên có luồng gió lạ luồn qua người khiến DK rùng mình
:" cậu lạnh à? "
DK ngẩng mặt lên
Michael vẫn đang ở đây, vẫn ngồi im để DK làm nũng
DK biết mình đã đi quá xa, nhưng DK không phản ứng như trước nữa
:" Michael... "
:" mình đây? "
:" Alice với Harry giận nhau rồi... "
:"... Harry bỏ đi..... trông Alice tệ lắm... mình phải làm gì đây?.... "
Michael suy nghĩ một lúc
:" bạn không cần phải làm gì cả "
DK ngạc nhiên
:" Sao Cơ??? "
:" nhưng..... Michael à... nếu mình... "
:" Donna.... bạn có tin mình không? "
:"..... mình có.... mình tin cậu mà... "
:" mọi thứ sẽ ổn thôi, Donna "
:" đây là chuyện giữa hai người đó "
:" tự bọn họ sẽ giải quyết chuyện này với nhau "
Cả hai lại im lặng
:" có điều gì khiến bạn phiền lòng à? Donna? "
DK không biết có nên nói ra không
Với lại, tại sao Michael lại hỏi câu đó?
Cậu ta không nhìn thấy điều "phiền lòng" đó đang diễn ra?
DK có nên nói ra không? Nói rằng Michael chính là người mà DK nghĩ đến nhiều nhất
Rằng chính Michael là điều "phiền lòng" của DK?
:" mình.... ờmmmm.... mình có quen một bạn nam.... "
:" bạn ấy là người Trung... tên là Thần Lâm..... "
:" anh ấy vui tính lắm, anh ấy biết nhiều thứ "
Thay vì nói ra sự thật, DK nói về người bạn mới quen gần đây
:" bạn trai của cậu thú vị đấy "
:" bạn trai??? "
:" Thần Lâm phải không? Cậu ta có bộ óc sáng tạo đấy "
:" hợp với người có trí tưởng tượng bay bổng như bạn "
DK ngồi dậy
:" bạn đang nói cái gì vậy?? Sao lại bạn trai gì ở đây??? "
:" vậy mình hiểu sai sao? Lỗi của mình "
:" thấy hai người có vẻ trò chuyện hợp với nhau nên mình cứ nghĩ... "
Tại sao DK lại có cảm giác khó chịu trong người?
:" dù sao thì, DK à, cho dù bạn thích ai, mình cũng sẽ chúc phúc cho bạn "
Những lời nói này là sao???
:" Michael..... không phải thế..... mình- "
Tại sao DK dừng lại?
Tại sao DK không nói nốt câu đó?
:" ... mẹ mình không cho phép yêu sớm..... "
Thay vào đó, DK lại nói như vậy
Đây có phải câu trả lời mà DK muốn nói?
:" vậy à? Tệ thật đấy, vậy thì mình cũng không làm gì được "
Michael buông DK ra, đứng dậy quay lưng đi
:" xin lỗi vì đã đến, mình làm phiền bạn rồi "
Tim DK đập nhanh
Xin lỗi vì đã đến??
Xin lỗi??? Sao phải xin lỗi cơ chứ???
Michael sắp đi rồi, tại sao DK còn đứng đó nhìn?
Tại sao DK không nói ra cảm xúc trong lòng của mình?
Tại sao DK lại phạm phải điều cấm kỵ? đừng bao giờ nói về một chàng trai khác trước mặt người họ yêu
Tại sao DK lại nói thêm về chuyện của mình? Nói về chuyện mình bị mẹ cấm yêu?
Chả phải DK muốn phá luật để tiến tới với Michael còn gì?
DK vừa vô ý tự xây cho mình 2 bức tường ngăn cách giữa mình và Michael
Một bức tường khẳng định quyền cấm yêu đương của phụ huynh
Bức tường vững chãi, khó có thể phá được
Bức tường của người luôn tuân theo mọi mệnh lệnh của bậc phụ huynh
Một bức tường về một chàng trai khác
Bức tường đố kị, bức tường dễ gây hiểu nhầm về "hoa có chậu"
Cái cách mà DK nói về người khác trong khi vẫn còn đang ôm Michael
DK đã tự đá ngã chính mình
Còn bức tường nào nữa không?
Trong khi DK mải chôn chân tại chỗ
Michael đã không còn ở đây nữa
Lời nói cuối cùng của Michael là lời xin lỗi vì đã đến
Xin lỗi vì đã làm phiền DK
Xin lỗi, vì đã xen vào cuộc sống của cô
Lời từ biệt
Và DK chỉ đứng đó, không một lời nào hay hành động nào để ngăn Michael lại
Đó là bức tường thứ 3, sự hiểu lầm biến thành sự lạnh nhạt
DK đã vô tình "đuổi" Michael đi
DK đã vô tình đồng ý chấp nhận lời xin lỗi đó
Và bức tường cuối cùng, Bức Tường thứ 4, sự thiếu quyết đoán
Không dám nói về cảm xúc của mình với người mình yêu
Không dám giải thích cho người đó khi xảy ra hiểu lầm
4 bức tường, DK đã vô tình xây 4 bức tường ngăn cách Michael