Lệ Cảnh Hàn nhìn đôi chân đang mang giày cao gót của cô, ánh mắt có tia hiểu rõ.
"Đàn ông chúng tôi cũng chẳng bao giờ phải đi loại giày này."
Xe nhanh chóng rời khỏi khu thương mại, Lâm Sơ Tâm cũng than nhẹ một tiếng.
"Tôi cũng không thích đi, là anh bảo tôi phải đi."
Cô thích đi giày đế bằng hơn, đi lại rất thoải mái lại chắc chắn. Chỉ là cậu ta để nhân viên cho cô mặc thành như vậy, cô còn có cách nào?
Lệ Cảnh Hàn không nói nữa, dọc đường đi hai người đều rất yên tĩnh. Lâm Sơ Tâm ghi nhớ đường, sợ sau mình sẽ không về được.
Lúc sắp đến Lệ gia, Lệ Cảnh Hàn mở miệng: "Lát nữa đừng có nói lỡ miệng, chỉ cần cô biểu hiện tốt, hiệp định sẽ được rút ngắn lại."
Đây rõ ràng là dụ hoặc, Lâm Sơ Tâm rất thích, cô gật đầu.
"Yên tâm, tôi sẽ cố gắng phối hợp với anh."
Một bữa cơm thôi, cô thấy chẳng có gì khó cả. Cô chỉ cần ít nói ăn nhiều cơm là được, loại chuyện này không hề khó.