Ở Lâm thành, trời đang mưa.
Chạy xe trong thời tiết mưa to gió nặng, tài xế lái xe rất thận trọng, thường xuyên liếc nhìn kính chiếu hậu. Nhìn thấy người thanh niên anh tuấn đang nhắm mắt, hình như đã ngủ rồi.
Thiếu gia rất ít khi uống rượu, hôm nay là trường hợp đặc biệt. Ngay lúc anh đang thất thần, đột nhiên trước xe xuất hiện một bóng người, một người phụ nữ ghé vào cửa.
Anh vội phanh gấp, cặp mắt lãnh khốc của Lệ Cảnh Hàn mở ra.
"Làm sao vậy?"
"Thiếu gia, có người chặn xe chúng ta."
Thật ra là anh suýt nữa thì đụng vào người ta bởi vì anh đã thất thần.
Đúng lúc này, người phụ nữ ghé sát vào cửa ghế sau, tài xế quay đầu liếc nhìn anh.
"Thiếu gia…"
Anh chưa nói dứt lời, Lệ Cảnh Hàn đã hạ cửa kính xe xuống.
Cô gái đó không khách khí với tay vào, sau đó kéo cửa leo lên xe.
Cô ta một thân áo quần da màu đen, tóc buộc đuôi ngựa. Cô đóng cửa xe sau đó lạnh lùng nói.
"Tài xế, mau lái xe."