Long Thiên Mặc nhìn Lương Mộc Tình, sau đó quay sang Nam Cung lão thái thái:
"Được ạ, dù sao buổi tối cháu cũng không bận."
Anh ta vừa mới liếc mắt nhìn Lương Mộc Tình một cái đã bị Nam Cung Ngạo túm được, cặp mắt xanh lam kia giống như mãnh thú săn mồi.
Cho dù Long Thiên Mặc ngụy trang rất tốt, cái liếc mắt nhìn Lương Mộc Tình kia tuy rằng có vẻ tùy ý nhưng vẫn bị Nam Cung Ngạo bắt được.
Anh nhướng đôi mày kiếm đen sẫm, chống lại ánh mắt Long Thiên Mặc.
Long Thiên Mặc lúc này đang nói chuyện với em gái mình, nói xong anh ta đứng lên:
"Cậu Nam, mời tự nhiên."
Lương Mộc Tình cũng không quá quen biết những người này. Tuy rằng trước đây cô đã dùng Long Thiên Mặc để lừa gạt Nam Cung Ngạo, nhưng cô thật sự không quen biết gì anh ta. Lúc này xem ra đúng là bọn họ có quen biết nhau.
Cô nhất thời cảm thấy mình trước đây ngu ngốc thế nào, nghĩ lại cũng thấy thật buồn cười.