Ân oán năm đó hãy để nó qua đi cũng không ai biết rõ chuyện năm đó cả.
Có người cố ý làm Lam Vũ Điệp hứng chịu thanh danh bại hoại, khiến bà không thể bước vào Lệ gia. Hơn nữa bà chưa cưới đã có con, tất cả mọi thứ đều khiến nhân phẩm của bà bị nghi ngờ.
Lệ Bắc Thành vươn tay về Lam Vũ Điệp, bà liền đi đến chỗ ông và nắm lấy tay ông, đứng ở trước mặt Lệ lão phu nhân.
"Mẹ. . . . . ."
Khuôn mặt tuyệt mỹ của bà nở rộ ý cười, bà rất vui vẻ cũng rất hạnh phúc, chỉ cần có Bắc Thành ở bên thì bà sẽ cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.
Lệ lão phu nhân gật đầu: "Tiểu Điệp, hơn hai mươi năm này đã làm khó con rồi."
Trong mắt Lệ Bắc Thành đều là tình ý: "Ba, mẹ, con sẽ kết hôn cùng Tiểu Điệp, con muốn đường đường chính chính rước Tiểu Điệp vào cửa."