Mạc Thanh Yên đi về phía Tư Đồ Lệnh, trong tay vẫn cầm súng, lạnh lùng nói.
"Còn không đi nhanh."
Lần đầu tiên Tư Đồ Lệnh cảm nhận được cô đứng về phía hắn, trong lòng thoả mãn, lạnh lùng cong môi lên, lấy tư thế của người thắng cuộc nhìn về phía Lệ Đình Tuyệt. Còn Lệ Đình Tuyệt lo lắng nhìn bà xã của mình, thấy bọn họ đã ra khỏi biệt thự.
Lệ Đình Tuyệt nói to: "Vợ, anh tôn trọng sự lựa chọn của em, nhưng em nhất định phải bảo vệ tốt cho mình."
Anh dường như dùng ngữ điệu mệnh lệnh, Mạc Thanh Yên nghe thấy những câu đó liền mỉm cười. Bởi vì Lệ Đình Tuyệt rõ cô nhất, cũng hiểu cô nhất.
Lệ lão phu nhân nóng lòng, chạy đến trước mặt Lệ Đình Tuyệt.
"Tuyệt, Tiểu Yên đi cùng hắn sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
Thấy được những người đó rất hung hãn, hơn nữa thuộc hạ của hắn toàn bọn xấu xa, đối với bà và Angela không chút nương tay, cảm thấy là loại người cực kỳ tàn độc.