Đôi mắt to xinh đẹp của Mạc Thanh Yên vụt sáng nhìn anh.
"Lệ Đình Tuyệt, anh còn chưa kể cho em nghe chuyện quá khứ của anh đâu."
Anh có một công ty lớn như vậy ở chỗ này, hơn nữa anh còn là Ám Dạ Đế, tất cả mọi chuyện đều không rõ ràng, cô thật sự rất tò mò.
Lệ Đình Tuyệt nghĩ nghĩ, đưa tay vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô.
"Ở trước mặt em anh là chân thật nhất. Có muốn gặp bọn họ không?"
Anh chuyển đề tài. Không phải là anh không muốn cô biết quá khứ của mình. Quá khứ của anh có cô, đoạn trí nhớ này đối với anh mà nói vô cùng tốt đẹp. Lúc trước anh rất muốn nói với cô, để cô biết cô chính là công chúa của anh, còn anh vĩnh viễn là Ám Dạ của cô.
Nhưng sau sự cố máy bay, người của anh vội vàng đưa anh về Mễ quốc để làm phẫu thuật, suốt một tháng anh đều ở trên giường bệnh.
Đến khi tỉnh lại thì Bối Thiến đã đứng trước giường anh. Nhìn thấy cô ta, anh lạnh lùng nói.