Trần Bang Thạc nhìn hai đứa trẻ chăm sóc em gái, biết Tiểu Ngũ dạy bảo rất nghiêm khắc. Từ nhỏ đã dạy chúng tính tự lập, vì vậy không bao giờ ôm chúng, chuyện gì chúng cũng phải tự xử lý.
Hắn đứng một bên,nhìn Angela nắm tay Dương Quang đến chỗ hắn. Hắn mới cất bước nói với người bên cạnh là Khôn.
"Hôm nay không nhiều người đến lắm, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra,nhất định phải bảo vệ tốt cho ba anh em chúng."
"Là tiên sinh."
Bước vào trong phòng,không nghĩ đó là bữa tiệc sinh nhật, Angela trợn to mắt chớp chớp.
"Ca ca, sao em không thấy đồ ăn ngon, cũng không thấy quả bóng đẹp nào."
Theo trí nhớ của bé sinh nhật của hắn chính là sinh nhật của trẻ em, nơi nơi đều có những quả bóng bay đẹp, rồi đồ trang trí lộng lẫy, là một bữa tiệc sinh nhật vui vẻ. Nhưng tại sao tại đây lại trống trơn không có bất cứ một thứ gì.
Chỉ có những chiếc đèn thuỷ tinh rất lớn cùng với toàn những đồ nội thất đen, dù sao bé cũng không thích nó.