Mạc lão gia tử nhìn cháu gái của mình mỉm cười, ông quả thực già đi rất nhiều, mấy ngày không thấy, tóc đã bạc hết.
"Yên Nhi, lần này ông đã bàn bạc với ông nội Lệ cả rồi, bọn họ sẽ chăm sóc cháu thật tốt, cho dù ông chết cũng yên lòng."
"Ông nội, ông nói gì vậy? Ông nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi."
Mạc Thanh Yên vội vã trả lời, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng hơi hơi đỏ lên.
Lệ Đình Tuyệt biết cô rất quan tâm Mạc lão gia tử, vì thế khóe môi mị hoặc giương lên : "Lão gia tử, thân thể ông còn rất cường tráng, chắc chắn có thể bế chắt trai."
Thật ra là đã có sẵn ba đứa, lời này là thật.
Nghe anh nói Mạc lão gia tử nở nụ cười: "Được, ông sẽ chờ đến ngày đó."
Kế tiếp là nói chuyện sính lễ, Mạc Thanh Yên cũng không để ý, đều là Lệ Đình Tuyệt nói với ông nội, Lệ lão gia tử thỉnh thoảng cũng nói vài câu, mấy người nói chuyện rất vui vẻ.
Bà nội Lệ cầm tay Mạc Thanh Yên: "Angela bọn chúng thế nào? Bà rất nhớ mấy đứa nó."