Sau khi đi một vòng để mọi người thấy mặt, Mạc Thanh Yên đi tìm Lệ Dạ Kiêu, thấy anh ta đã gọi đồ ăn. Có canh cá cay, còn gọi cả mấy món ăn khác nữa. Đều có vị cay, Mạc Thanh Yên rất thích, vừa ngồi xuống đã dùng đũa gắp một miếng.
"Hương vị cũng không tệ lắm nhỉ."
Lệ Dạ Kiêu nhìn biểu cảm thỏa mãn của cô có chút ngoài ý muốn. Nếu như là Mạc Thanh Tuyết, đến nhà ăn bình thường như thế, cô chắc chắn sẽ nói :
"Đồ ăn ở nơi như thế này có thể ăn được sao?"
Không nghĩ tới tính cách của hai người hoàn toàn không giống nhau, người một nhà lại có khác biệt lớn như vậy.
Anh cũng đứng lên, gắp đồ ăn cho Mạc Thanh Yên : "Ăn nhiều một chút, nhìn cô gầy như vậy."
Nói xong chính mình cũng cảm thấy kỳ quái, rõ ràng là muốn lợi dụng cô, cần gì phải quan tâm cô chứ. Vì thế cúi đầu ăn tự mình ăn, muốn xem nhẹ điểm giống nhau giữa mình và cô.