Tiểu Bạch lại đứng dậy, vừa đi được hai bước thì thấy dì Vương nhìn qua, vội vàng ngoan ngoãn ngồi xuống.
Đều tại cô, nếu như cô có thể lấy hết dũng khí nói rõ ràng trước mặt thì đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Lúc đó cô chỉ là một con ma, Trương Khải Bình có để ý tới thân phận của cô, có đồng ý làm trái ý nguyện của mẹ để sống cùng cô không, cô đều không dám cược. Hơn nữa, do những nguyên nhân ngẫu nhiên mà xảy ra chuyện kia, cô có thể không hiểu lầm sao?
Chỉ hi vọng anh ấy không tức giận, chỉ hi vọng anh ấy chịu tới!
Chuông cửa đột nhiên vang lên một tiếng, Tiểu Bạch liền nhìn về phía dì Vương, dì Vương nói với bảo vệ mở cửa. Không lâu sau, Trương Khải Bình đi vào.
Tiểu Bạch nhìn thấy bóng dáng thân thuộc, tim đập thình thịch thình thịch.
Trương Khải Bình đi tới, ném cho cô nụ cười lạ lẫm và xa cách, "Xin chào cô Tô, nghe nói cô chỉ tên muốn tôi tới điều tra, bây giờ có thể bắt đầu chưa vậy?"