Một người ít nói mà lại phải giải thích với anh, trong giọng nói còn có sự áy náy, người ta đã như vậy thì anh còn có thể nói gì đây?
Vì chuyện riêng của anh mà bảo quốc gia nhường đường?
Tất nhiên không có khả năng!
***
Mino lái xe theo sau Trang Nại Nại và Tư Chính Đình, tận mắt thấy bọn họ vào trường học, ở trong đó ôm ôm ấp ấp, yêu đương thắm thiết. Móng tay cứ thế cắm sâu vào trong da thịt theo cơn tức của cô ta.
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì mà bọn họ có thể ân ân ái ái, còn cô ta phải cô đơn còm cõi một mình?
Dù xuất thân nghèo hèn như nhau, nhưng sao Trang Nại Nại vẫn có vinh dự đứng cạnh anh, còn cô ta thì không?
Mino nghĩ tới đây, sự căm hận trong lòng lại tăng lên vài phần.
Sau đó cô ta thấy Tư Chính Đình nghe điện thoại rồi bế Trang Nại Nại chạy bay ra ngoài. Dáng vẻ hai người khá vội, hình như đã xảy ra chuyện gì đó.
Chẳng lẽ là sảy thai?
Nghĩ vậy, cô ta liền hưng phấn lái xe đi theo.