Yêu Nghiệt ôm eo Đậu Đậu, nhướn mày nhìn Diệp Tinh Trạch giống như thị uy. Nhìn đi, sư thúc cậu thích vẻ đẹp của ta!
Diệp Tinh Trạch tức đến ngứa răng, vừa định nói chuyện thì trong lòng có một bình sứ nhỏ.
"Đây là cái gì?"
"Tẩy tủy đan."
"Tẩy tủy đan?" Diệp Tinh Trạch cào cào tóc, "Ở đâu vậy?"
Đậu Đậu sửng sốt một chút, Diệp Tinh Trạch biết cô không về núi Đạo Vương, vậy lai lịch của Tẩy tủy đan này cô phải giải thích thế nào đây?
Nghĩ tới nghĩ lui không ra cớ gì, Đậu Đậu dứt khoát không giải thích nữa, "Chuyện không cần hỏi thì đừng hỏi."
Yêu Nghiệt phì cười một tiếng, chắc Diệp Tinh Trạch cũng không dám hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì. Quả nhiên, Diệp Tinh Trạch yếu ớt nhìn hắn, lại yếu ớt nhìn Đậu Đậu, cuối cùng yếu ớt cúi đầu, "Vâng."
Xong rồi xong rồi, sư thúc bị xà yêu mê hoặc mất rồi!
Yêu Nghiệt vui vẻ thật lâu, Đậu Đậu không thể nhịn nữa liếc hắn một cái.