Trước khi gặp Khánh Đế, Nguyên Vô Ưu đi gặp Nguyên Trọng Sinh bị Văn Vô Hà giam lỏng trước.
Kẻ thù gặp nhau, ghen đỏ con mắt, có lẽ khung cảnh mà câu nói đó nhắc tới chính là bây giờ. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Nguyên Vô Ưu tin rằng lúc này, bản thân đang phải chịu hình phạt lăng trì rồi.
"Ta giết chết ngươi..."
Nguyên Trọng Sinh muốn xông lên phía trước liền bị hai U Ảnh trông chừng hắn giữ lại. Hắn vốn dĩ là không thể thoát ra được chứ đừng nói đến việc xông lên phía trước giết Nguyên Vô Ưu.
Nguyên Vô Ưu nhàn nhạt chỉ vào chiếc ghế đối diện: "Ngồi."
Người đàn ông áo đen thả Nguyên Trọng Sinh ra. Nguyên Trọng Sinh chỉnh đốn lại quần áo có chút rối loạn, hít sâu một hơi, đè xuống sự phẫn nộ trong lòng, sau đó ngồi xuống vị trí đối diện Nguyên Vô Ưu.
Ngọc Châu đích thân lau tay nấu trà cho hai người, động tác nhàn nhã, trôi chảy như mây bay, khiến người khác nhìn cũng thấy vui lòng đẹp mắt.