Tôi nghe chú Lê nói vậy thì không khỏi thấy tiếc cho thằng nhóc này, vì những ân oán kiếp trước mà khiến kiếp này đoản mệnh… Đúng là không đáng giá. Sau này Triệu Tranh và lão Triệu vẫn duy trì liên hệ đều đều, nhưng quan hệ anh em ở kiếp trước của bọn họ rất vi diệu, tuy rằng đôi bên đều rất xa lạ, nhưng lại giống như cực kỳ quen thuộc.
Qua việc này, tôi còn nói đùa với chú Lê: "Nếu không chú cũng gọi cho cháu thử xem, có lẽ kiếp trước cháu là hoàng đế cũng không biết chừng đó!"
Kết quả lúc ấy chú Lê lại nhìn sang Đinh Nhất đang cho cá ăn bên ngoài, sau đó nghiêm túc nói với tôi: "Thứ này cũng không phải để đùa giỡn, thật ra hồi xưa chú từng gọi cho Đinh Nhất…"
Tôi lập tức trưng ra vẻ mặt hưng phấn: "Kiếp trước anh ta là ai ạ?"
Ai ngờ biểu cảm của chú Lê lại rất kỳ lạ: "Bỏ đi, vẫn không nên nói với cháu, bây giờ mỗi ngày cháu ở cùng nó, biết rồi thì cháu sẽ sợ đấy."