Cố Vi Vi ngồi xổm xuống nghênh đón hai cục bột nhỏ lao tới, bị bọn nhóc bổ nhào suýt chút nữa thì ngã ngửa ra sau, cũng may Phó Hàn Tranh đứng sau đỡ lấy cô.
Hai tên nhóc đều muốn cô ôm, Cố Vi Vi chỉ có thể ngồi xổm trên mặt đất ôm bọn nhỏ.
Cuối cùng Phó Hàn Tranh ôm Điềm Điềm, Điềm Điềm lại muốn mẹ ôm.
"Con nặng."
Phó Hàn Tranh nói xong thì trực tiếp ôm Điềm Điềm vào phòng khách.
Cố Vi Vi ôm Hữu Hữu đi theo vào, cùng Phó Hàn Tranh chơi với bọn nhỏ một lát mới ăn cơm tối.
Trên bàn cơm, Phó Thắng Anh đề nghị nói.
"Qua mấy ngày nữa là sang năm mới rồi, có phải chúng ta nên bàn chuyện quay về nhà cũ không?"
Hằng năm ăn Tết ở nhà cũ đã trở thành truyền thống gia đình.
Phó Hàn Tranh nhìn thoáng qua Cố Vi Vi, giống như muốn hỏi cô.
Cố Vi Vi trừng mắt nhìn anh, quyết định mấy chuyện này đừng ném qua cho cô chứ.
Phó Thời Dịch nhìn thoáng qua hai người bọn họ nói.