Bà Tần cười khẽ, trêu đùa một câu.
"Là sợ con dâu bà không vui sao?"
Dù sao, trước kia bà một lòng muốn Phó Hàn Tranh cưới Mạnh Như Nhã, nhưng cuối cùng lại không cưới Mạnh Như Nhã mà cưới một người khác.
Nếu bà tiếp tục lui tới với nhà họ Mạnh, không phải chọc con dâu không vui, cho rằng bà không hài lòng với cô con dâu này sao.
Bà Phó cười mà không nói, bà không lui tới với nhà họ Mạnh nữa, cũng không phải sợ Cố Vi Vi không vui, chỉ là tự mình phát hiện người nhà này không đáng làm bạn thôi.
Lại nói, nếu bà còn lui tới với nhà họ Mạnh, Mạnh Như Nhã khó tránh khỏi còn tưởng rằng mình còn cơ hội, lại sẽ trăm phương nghìn kế chen chân vào hôn nhân của Hàn Tranh.
Đến lúc đó, con trai sẽ chạy tới trách bà làm mẹ mà khiến cho gia đình không yên.
Hơn nữa, thời gian lâu cũng dần phát hiện, thật ra Vi Vi xuất sắc hơn rất nhiều.
Dù là nhân phẩm hay học thức, cũng hơn xa với Mạnh Như Nhã và mấy cô con gái gia đình danh giá khác.