"Nhưng, hình như cô là hoa đã có chủ rồi." Martin Green đưa tay ra rồi nói, "Cho nên, chúng ta cứ vui vẻ làm bạn bè thôi."
Hắn đã vài lần nhìn thấy cô gọi điện thoại cho ai đó trong thời gian nghỉ ngơi, vẻ mặt rất ngọt ngào.
Hơn nữa, vừa rồi cô từ chối hắn rõ ràng như vậy, không khó đoán ra chuyện đã có bạn trai.
Cô Vi Vi mỉm cười bắt tay Martin.
"Cảm ơn."
Cảm ơn vì đã thật lòng coi tôi là bạn bè, cảm ơn vì vẫn đứng về phía tôi.
Martin Green vẫy tay chào cô, "Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai gặp."
Cố Vi Vi xoay người đi vào khách sạn, ngay lập tức nhận được điện thoại của Phó Hàn Tranh.
"Hẹn hò có vui không?"
"Cách nhau 6900 km mà em vẫn ngửi thấy mùi giấm chua đấy." Cố Vi Vi mỉm cười.
Chẳng cần phải nghĩ cũng biết, vệ sĩ đã sớm báo cáo chuyện cô đi ăn tối cùng Martin cho anh rồi.
Nhưng dù sao anh cũng chỉ giả vờ ghen mà thôi.
Nếu anh ghen thật thì đã không ngừng chất vấn như chuyện của Nguyên Mộng rồi.