Uy áp khủng bố, giống như một ngọn núi giáng từ trên trời xuống, ngay cả không trung cũng lạnh run theo.
Điều này khiến cho Tôn Hằng nhớ tới khi đối mặt với Tam Nhãn Địa Hùng.
Ngay cả khi bị Tam Sơn Ngũ Nhạc Đồ áp chế, cũng như khi ở trong Vẫn Tinh Vực, khiến cho người khác không tiện đi lại.
Nhưng mà, lúc này, thực lực Tôn Hằng đã vượt xa lúc trước, trong lòng cũng không hề sợ hãi.
"Ra!"
Bấm niệm pháp quyết, hắn mặt không biểu cảm phun ra một câu.
Trong chớp mắt, một luồng khói đen nồng nặc xuất hiện trên người của hắn, xông thẳng lên cao.
Sức phòng ngự của Hắc Quan cực kỳ kinh người, tuyệt đối đứng hàng cực hạn phá khí, cho dù không cần bản thể, cũng rất khó đánh vỡ.
Lúc này uy áp vô hình ầm ầm rơi xuống, vừa chạm vào khói đen, liền nổ tung ra.
"Ầm ầm…"
Tiếng nổ liên tục vang lên, cũng khiến cho sắc mặt Tôn Hằng trở nên nghiêm túc.