Trong lúc vị tu sĩ cấp Hành Tinh của tộc Vị Ương này đang oán hận và điên cuồng thì Vương Bảo Nhạc lại cảm thấy vô cùng vui vẻ. Hắn ngắm nhìn túi trữ vật và những thu hoạch của bản thân, chợt cảm thấy cuộc sống này sao mà tươi đẹp đến thế. Lần này hắn lời to rồi.
Sự thật cũng đúng là như vậy. Tuy rằng tổn thất của hắn cũng rất lớn, nhưng thu hoạch của hắn còn lớn hơn nữa. Thu hoạch của hắn phong phú đến nỗi không những bù đắp lại được những gì đã mất, mà còn nhiều hơn gấp vô số lần.
"Tiếp theo là phải kiểm kê lại thu hoạch, xem thử món nào mình dùng được thì để lại, món nào không dùng được thì bán đi."
Vương Bảo Nhạc vô cùng hưng phấn. Hắn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ về chuyện tu sửa pháp bảo.