Đám rắn khổng lồ này vừa lao ra, ngay cả những tu sĩ Kết Đan của Thương Mang Đạo Cung cũng không kịp tránh né, nháy mắt đã bị chúng nuốt chửng. Tiếng hét thê lương bị nhấn chìm trong tiếng gào rú của thi hài, mọi người cũng không thể không phân tán khi bị mấy chục con rắn khổng lồ này đột kích.
Bên phía Vương Bảo Nhạc cũng nhanh chóng rút lui, bên phải của hắn cũng có một con rắn lớn gào rú ập tới và sắp sửa táp xuống. Nhưng chiến lực của Vương Bảo Nhạc hiện tại không thua gì Nguyên Anh, lúc này Chúc Đoạt Đế Khải nháy mắt biến ảo, đôi mắt lóe hàn quang, thân thể Vương Bảo Nhạc không lùi mà lại tiến tới, tông mạnh lên người của con rắn lớn nọ.
Trong tiếng nổ mạnh, ngay khi đánh lên thì thần binh cốt thủ của Vương Bảo Nhạc đã đâm thẳng vào cơ thể con rắn nọ với tốc độ cực nhanh. Vương Bảo Nhạc thì thuận thế chạy một vòng quanh thân thể của con rắn nọ, khi hắn nhảy lên thì đầu của con rắn kia đã rơi bịch xuống đất.