Ba ngày trước khi đi đến bí cảnh, Vương Bảo Nhạc cũng không nhớ rõ mình đã phải trải qua bao nhiêu đau đớn vì áp súc nữa. Lúc này, hắn mặc quần cộc, đứng trong động phủ, nhìn vóc người mi nhon rõ ràng đã gầy đi không ít của mình, lại nhìn gương mặt mà hắn thấy cực kỳ đẹp trai của mình ở trong gương mà kích động không thôi.
"Cách này còn giảm cân được luôn!!"
Trong lúc kích động vô biên, Vương Bảo Nhạc lại nhìn thấy da dẻ của mình ẩn ẩn có kim quang lộ ra. Nhất là bây giờ hắn chỉ cần phóng tí xíu khí huyết ra là có thể khiến cho xung quanh trở nên vặn vẹo, thấy thế thì hắn lại càng hưng phấn hơn nữa.
"Mình mạnh quá đi! Ha ha! Đây chắc chắn là Kim Thân rồi!!!"
Vương Bảo Nhạc đang mừng rơn vội vàng tiến vào cảnh trong mơ, vừa vào hắn đã gào tướng lên.
"Chị đẹp ơi, trên người em có kim quang rồi này. Chị xem thử đi, có phải em đã bước vào Kim Thân cảnh rồi không?"