Hột Khê nhíu chặt mày, chậm rãi hỏi lại: "Lục Húc Dương ư?"
Tấn Trạch Vũ gật đầu, "Lục Húc Dương dò xét trên người thí sinh kia một vòng rồi nói 'trên người kẻ này không có mộc linh lực, đã thành một tên phế vật?', nói xong, lão ta đánh một quyền vào đan điền hắn, thí sinh kia… thí sinh kia thoáng cái đã biến thành một cái xác khô già nua xấu xí."
Hột Khê còn chưa có phản ứng gì, sắc mặt Nam Cung Dục đã lập tức nghiêm nghị, cầm tay Hột Khê, thấp giọng xác nhận lại: "Ngươi chắc chắn lão ta biến thí sinh kia thành xác khô chứ không phải trực tiếp khoét mất đan điền ư?"
Tấn Trạch Vũ nhắm mắt, đè nén nỗi sợ hãi trong lòng: "Ta tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đó, đời này không thể quên. Khi đó ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi, song hoàn toàn không dám nhúc nhích."