Tần Tiêu nhìn thấy khóe môi Miêu Miêu đang nở nụ cười khẩy, chẳng hiểu sao hơi sợ.
"Miêu Miêu..."
Miêu Miêu nhìn anh ta, ánh mắt nghiêm túc, hỏi rằng: "Tần Tiêu, anh biết tên cô ấy là gì không?"
"Tên gì?"
Tần Tiêu hỏi theo bản năng, anh ta đối diện với đôi mắt to tròn trong veo của Tiểu Miêu Miêu, trong lòng bỗng có dự cảm chẳng lành.
Trong ánh nhìn chằm chằm mang theo nỗi sợ hãi của Tần Tiêu, Miêu Miêu mới nói gằn từng chữ, "Ngay cả tên nữ thần mà anh còn không biết, vậy mà dám nói ra câu muốn theo đuổi à?"
"..."
Miêu Miêu vừa nói dứt lời, ánh mắt của Tần Tiêu liền mang vẻ hoang mang.
Tên của nữ thần... Cô vệ sĩ...
Tần Tiêu dường như nghĩ ra điều gì, đồng tử co rút lại, sợ hãi lùi một bước về sau, người cứng đờ như robot nhìn về hướng Hạ Lâm, trong lòng như bị thứ gì đó đè lấy, khó chịu vô cùng.